Giang Sơ Thất tự sát, Chúc Yểu ngăn cản anh hai lần.
Ngày hôm đó, cậu xé rách quần áo cô: "Thích tôi như vậy à, vậy chôn cùng tôi đi, để cho tôi nghĩ xem nào, tôi sẽ cưỡng trước giết sau hay giết trước cưỡng sau đây?"
Chúc Yểu bị dọa đến hoảng loạn.
Chúc Yểu không thèm thích cái tên điên này, nhưng cô phải đối xử tốt với cậu, nếu không cô sẽ biến mất khỏi thế giới này.
Trong năm nay, Giang Sơ Thất 17 tuổi đã nổi điên đến đỉnh điểm.
Mà Chúc Yểu luôn nói, Giang Sơ Thất à, cậu đừng chết mà, cậu phải sống thật tốt.
Sau đó, cậu điên loạn quỳ xuống ôm chặt lấy cô, cầu xin cô đừng rời đi.
Chúc Yểu đưa tay lau nước mắt cho cậu, sau đó ngồi xổm xuống hôn cậu.
...
"Trấn nhỏ này là cả bầu trời của Giang Sơ Thất, rời khỏi trấn nhỏ này, Giang Sơ Thất không là gì cả. Giang Sơ Thất à, anh không thể bị bọn họ đè ép như vậy, rời khỏi Du trấn, quên hết tất cả, thay em đi ngắm nhìn sông núi và biển cả nhé."