Convert by Vespertine
VĂN ÁN
Tạ Thanh Anh cải trang thành nam nhi thay ca ca tham dự khoa cử, đỗ Trạng Nguyên, vào triều làm quan, mới chớp mắt đó mà đã gần ba năm.
Từ thuở ban đầu thấp thỏm lo âu, mỗi một bước đi đều cẩn thận từng li từng tí, cho đến hôm nay mạnh dạn hành tẩu trên triều đình, có trời mới biết nàng đã sợ hãi biết nhường nào.
Đương kim thánh thượng khi thì hiền lành nhân hậu, khi thì sát phạt quyết đoán, khi thì chẳng nói chẳng rằng, khiến người ta không thể nhìn thấu.
Tuy đã ba năm trôi qua nhưng mỗi lần gặp hắn Tạ Thanh Anh đều sợ hãi. Sợ quyền năng chí cao vô thượng của hắn, sợ ánh mắt lạnh băng của hắn, sợ hắn nhìn thấu qua tầng tầng quan phục, phát hiện ra thân phận nữ nhi của nàng.
Tội khi quân, tru di cửu tộc.
Nhưng cũng may, bệnh ca ca sắp khỏi, không bao lâu nữa ca ca sẽ thay nàng vào triều, đến lúc đó nàng sẽ lại là chính nàng, gả cho người cũng được, ngao du thiên hạ cũng được, miễn là không phải vào triều, ngày nào cũng phập phồng lo lắng.
. . .
Ở trong mắt Tiêu Trần Mạch, vị thần tử trước mắt có thể coi là môn sinh hắn đắc ý nhất. So với đám lão thần cổ hữu kia, quan điểm của Tạ Thanh Anh hợp khẩu vị hắn nhất.
Không biết từ lúc nào mỗi lần phê duyệt tấu chương hắn đều triệu nàng vào đứng bên cạnh. Thế nhưng dần dà, lời đồn đại nổi lên bốn phía. Tại sao đương kim thánh thượng không con nối dõi, thì ra là thích nam sắc, chứ nếu không tại sao ngày nào cũng ở cùng một Biên Tu thất phẩm nho nhỏ?
Chính bản thân Tiêu Trần Mạch cũng cảm thấy mình không ổn. Lúc nàng sửa tấu chương bên cạnh, ánh mắt hắn luôn không tự chủ dừng ở trên người nàng. Thậm chí có một lần vào đêm khuya, Tạ Thanh Anh mệt mỏi ngủ gục trước long nhan, hắn đã chiếm hữu môi nàng.
Hắn nhớ tới lịch sử huy hoàng mấy trăm năm của vương triều Đại Dận, nhớ đến lời dạy dỗ tha thiết của phụ hoàng trước khi tạ thế.
Sao hắn có thể…
Làm sao hắn có thể…
Động lòng với một nam nhân đây?!
Lại là ngộ đây
Thịt miễn chê nha, nam 9 không sạch nhưng từ khi gặp nữ 9 (trong hình hài nam nhân) thì đã lạnh nhạt hậu cung
Lời ít ý nhiều nhiêu đó hoy