Cách biệt bảy năm, cô gặp lại Nhiếp Bách Lăng, vậy mà tiểu huyệt của cô lại động tình trước.
Cô khát khao trêu chọc anh: “Mau đến làm em, em đói quá…”
Nháy mắt, Nhiếp Bách Lăng áp người lên: “Đây là em tự tìm! Chơi chết em cũng không được kêu dừng đâu đó!!!”
Giang Vãn Ngâm lập tức hối hận: “Từ bỏ… không chịu nổi… sắp hỏng rồi… a a a…”
Đây là một câu chuyện ngắn ngọt sủng của một cô gái dưới giường là một đại tiểu thư, trên giường lại hóa thành một tiểu dâm phụ.