Lúc còn nhỏ Giản Mân vừa thấy trời mưa là khóc phá lên, người lớn trong nhà mê tín, tìm đến thầy bói, người nọ tiên đoán số cô mang mệnh sát, sẽ sống không quá 23 tuổi.
Năm 23 tuổi ấy, Giản Mân gặp được một người đàn ông.
Người đàn ông nọ vẫn luôn một mình an tĩnh ngồi ở sảnh lớn khách sạn nơi cô thực tập, nho nhã, chỉn chu, khí chất nổi bật, cứ mỗi ngày mưa là lại xuất hiện.
Một thời gian dài, Giản Mân đi ngang sảnh lớn nếu thấy anh sẽ gật đầu chào, người đàn ông nọ cũng gật đầu đáp lễ, cười hiền dịu.
Mãi đến khi có một ngày trời đổ mưa to làm Giản Mân khó lòng về khỏi, cô đi đến trước mặt người đàn ông, chào hỏi anh: "Xin chào, thường xuyên thấy ngài ở đây, ngài là khách lưu trú ở khách sạn chúng tôi sao?"
Người đàn ông lịch thiệp kéo ghế dựa trước mặt ra cho cô, mỉm cười, không phản bác.
Sau khi ngồi xuống, Giản Mân nhìn cơn mưa tầm tã ngoài cửa kính, cô thuận miệng hỏi: "Anh đã chờ bao lâu rồi?"
Đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông như chất chứa hàng triệu năm ánh sáng, phản chiếu vào mắt Giản Mân: "Rất lâu rồi."
【Kiếp trước kiếp này/ Tuổi kém thiên thu/ Có yếu tố huyền huyễn phi thực tế】
Vai chính: Tưởng Duệ x Giản Mân
Tóm tắt một câu: Ba kiếp nhân quả, lục đạo luân hồi, chỉ để gặp em.
Nam chính rất soft, dịu dàng kiểu lịch thiệp, quý ông nhất trong tất cả truyện mà ymaig từng edit, cảm giác nam chính mang lại rất kiểu che chở mình, đúng chất cảm giác mà một người đàn ông trưởng thành, vững chãi sẽ mang đến cho cô gái mình yêu.
Editor lụm lặt được review nhỏ từ độc giả: Lối dẫn dắt truyện khá tốt. Có ký ức kiếp trước kiếp này nên năng lực của nam chính khá lớn nhưng cũng không làm người đọc cảm thấy được buff quá lố. Logic truyện ban đầu cứ ngỡ chỉ xoay quanh mối quan hệ dây dưa kiếp trước đến kiếp này của nam nữ chính, bởi vì nó bao trùm nửa đầu câu truyện, úp mở khá nhiều, truyện thiên về trinh thám vì nữ chính từng bước tìm hiểu khám phá ra những bí ẩn xoay quanh thân thế kiếp trước của mình.