Sau khi tốt nghiệp đại học, vì chán nản trong chuyện tình cảm nên Hạ Chí chạy đến Nam Thành để giải sầu.
Đêm khuya trong một quán bar xa nghìn dặm, ánh đèn mờ ảo, không khí kiều diễm, vô số điều mơ hồ thay nhau luân chuyển.
Hạ Chí xinh đẹp nổi bật, sinh ra đã bắt mắt, ngồi trên ghế dài được mọi người vây quanh lấy lòng.
Có người hiểu chuyện hỏi rốt cuộc cô thích mẫu bạn trai như thế nào.
Hai mắt Hạ Chí mê ly, dường như đã say, thuận tay chỉ vào một hướng của quán bar nói: "Loại nào cũng được, nhưng loại đó là đáng ghét nhất."
Mọi người kinh ngạc nhìn anh, sắc mặt người đàn ông u ám, giữa tiếng nhạc ồn ào, anh lặng lẽ bước đến, khiêng cô gái say rượu đi.
-
Sau khi tỉnh táo lại, Hạ Chí quên sạch chuyện này, chạy ra nước ngoài vui chơi suốt kỳ nghỉ.
Người tên Hứa Nguyện này, hoàn toàn bị cô ném ra sau đầu.
-
Về sau gặp lại.
Hai người gặp nhau trong một bữa tiệc gia đình.
Trong phòng cao nhất của khách sạn, tiếng nhạc mơ hồ.
Hứa Nguyện tháo kính mắt xuống, cởi cà vạt, trói hai tay Hạ Chí lên trên đầu.
Ánh mắt anh nghiền ngẫm, ngón tay liên lục xoa đôi môi kiều diễm của cô, giọng nói khàn khàn do uống rượu: "Loại nào cũng được? Vì sao anh lại không được?"
#Có lẽ là câu chuyện về một cô gái trẻ vô tâm, con gái lớn thích người ta chỉ ba phần, kết quả gặp một ông chủ mưu mô để ý chuyện xưa và bị lật xe.
#Tôi chỉ thích anh thoáng qua thôi, anh không cần lại đây a a a.