Giang Hân Nguyệt: Tới phòng tớ.
Cơn mưa ẩm ướt mãnh liệt, dòng sông dưới chân lại thong thả chảy trôi, câu trả lời của anh vừa giống một lời đùa giỡn thờ ơ cợt nhả lại vừa giống một câu hỏi cần câu trả lời chính xác.
Lục Chí: Tớ là trai bao cậu gọi à?
Thời gian trả lời câu hỏi dài như vô tận, mãi mới có hai tin nhắn chưa đọc bật lên màn hình.
Giang Hân Nguyệt: Không phải.
Giang Hân Nguyệt: Không định trả tiền.
***
Học sinh xuất sắc hẹn hò với crush của đối thủ nhằm trêu tức x trúc mã thích giả heo ăn thịt hổ (không phải crush), không có người tốt trong truyện này!!!